Người từng lau giọt lệ trên môi, Giờ chính người khiến tim em rạn vỡ. Tình yêu ấy tưởng rằng không thể lỡ, Vậy mà nay... em phải học cách quên....
Có những buổi chiều trôi qua rất chậm, chậm đến mức em có thể nghe thấy tiếng lòng mình nứt ra từng đoạn. Không phải vì gió, cũng chẳng phải vì...
Chia tay rồi, đừng vào Facebook của người ta nữa… Em à. Vào đó làm gì? Để nhìn thấy một dòng trạng thái ngắn hơn một câu thở dài nhưng đủ giết em...
Anh đi, không nói một lời, Chỉ chừa ánh mắt rã rời cuối thu. Gió xưa lạc bước sương mù, Mình em còn lại với dư âm buồn. Chúng mình ngỡ đã bên...
Có lẽ đã đến lúc em nên dừng lại. Dừng lại sau bao tháng năm lặng lẽ ôm ấp một tia hy vọng nhỏ nhoi – thứ ánh sáng mong manh mà chính em cũng...
Có những buổi chiều, em ngồi rất lâu trước hiên nhà, chỉ để nhìn hoàng hôn rớt chậm xuống mái ngói cũ. Gió thổi qua lòng, vương một mùi của ngày...
Thì đó là… đã từng có một người yêu anh nhiều đến thế, mà anh lại để người ấy rời đi trong lặng im. Người ấy – là em. Em, người đã chọn yêu anh...
Bầu trời hôm ấy vẫn còn xanh... Một màu xanh trong vắt, trải rộng đến vô tận như chưa từng biết đến những cơn giông. Gió nhẹ lướt qua từng kẽ lá,...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).